Tình cờ trong lúc sắp xếp lại các tấm hình cũ , mình bắt gặp lại tấm thiệp của con trai - năm nó còn học năm ba trường đại học ngoại thương - và một bài thơ viết cho mẹ đã làm mình khóc nhòe thư và dĩ nhiên là đi khoe tùm lum
. Bây giờ đã qua mười sáu năm rồi mà đọc lại mình vẫn không dằn được cảm xúc . Bửa nào mình đọc cho anh chàng nghe , thế nào hắn cũng cười lỏn lẻn : " Trời ! thơ của ai mà sến như con hến vậy ta ? !"
. Vậy mà khi mẹ nó đọc cho bạn bè nghe thì ai cũng thèm thuồng ( và khen hay nữa ) mới ngộ chứ !
tặng mẹ thương yêu
mẹ đã mang con chín tháng mười ngày
mẹ ấp ủ khi con còn tấm bé
mẹ mỏi mòn dõi bước con đi
có những lúc mẹ nằm trăn trở?
không biết bây giờ con nó ra sao !
có những lúc lòng mẹ quặn thắt
khi nhìn con trơ trọi trên đường đời
có những lúc mẹ vui trào nước mắt
dang vòng tay đón con trở về
nước trong nguồn có khi còn cạn
tình mẹ cho con càng lúc càng đầy
con kính tặng mẹ một đóa hoa hồng
Người- một đời tần tảo vì con
con trai của mẹ
Saigon 16/11/96
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét